春草碧

又随芳绪生,看翠霁连空,愁遍征路。
东风里,谁望断西塞,恨迷南浦。
天涯地角,意不尽、消沉万古。
曾是送别长亭下,细绿暗烟雨。
何处。
乱红铺绣茵,有醉眼荡子,拾翠游女。
王孙远,柳外共残照,断云无语。
池塘梦生,谢公后、还能继否。
独上画楼,春山暝、雁飞去。

春草碧拼音版参考

(yòu)
(suí)
(fāng)
()
(shēng)
(kàn)
(cuì)
()
(lián)
(kōng)
(chóu)
(biàn)
(zhēng)
()
(dōng)
(fēng)
()
(shuí)
(wàng)
(duàn)
西()
(sāi)
(hèn)
()
(nán)
()
(tiān)
()
()
(jiǎo)
()
()
(jìn)
()
(xiāo)
(chén)
(wàn)
()
(céng)
(shì)
(sòng)
(bié)
(zhǎng)
(tíng)
(xià)
()
绿()
(àn)
(yān)
()
()
(chù)
(luàn)
(hóng)
()
(xiù)
(yīn)
(yǒu)
(zuì)
(yǎn)
(dàng)
()
(shí)
(cuì)
(yóu)
()
(wáng)
(sūn)
(yuǎn)
(liǔ)
(wài)
(gòng)
(cán)
(zhào)
(duàn)
(yún)
()
()
(chí)
(táng)
(mèng)
(shēng)
(xiè)
(gōng)
(hòu)
()
(hái)
(néng)
()
(fǒu)
()
(shàng)
(huà)
(lóu)
(chūn)
(shān)
(míng)
()
(yàn)
(fēi)
()

春草碧作者

万俟咏万俟咏 万俟咏是北宋末南宋初词人。字雅言,自号词隐、大梁词隐。籍贯与生卒年均不详。哲宗元佑时已以诗赋见称于时。据王灼《碧鸡漫志》卷2记载:“元佑时诗赋老手”。但屡试不第,于是绝意仕进,纵情歌酒。自号“大梁词隐”。徽宗政和初年,召试补官,授大晟府制撰。绍兴五年(1135)补任下州文学。善工音律,能自度新声。词学柳永,存词27首。

春草碧其他参考

« 上一首
下一首 »

猜你喜欢